TẠI SAO TÔI KHINH BỌN PHẢN ĐỘNG ?
----------------------------------------------------------
A ghét B, B chống lại C, B cho rằng A ủng hộ C, ủng hộ luôn những cái xấu tồn tại trong C.
----------------------------------------------------------
A ghét B, B chống lại C, B cho rằng A ủng hộ C, ủng hộ luôn những cái xấu tồn tại trong C.
Đó là một phép troll kinh điển nhất mà chúng tôi từng thấy.
Chúng tôi ghét phản động, bọn phản động chống lại Đảng, Nhà Nước, Nước Nhà và thế là chúng cho rằng chúng tôi ủng hộ Đảng, Nhà Nước vô điều kiện, ủng hộ (bao che) tham nhũng, tiêu cực, yếu kém …vân vân …, chúng chụp mũ chúng tôi là những Hồng Vệ Binh bảo vệ Đảng, … và nhiều cái mũ đầy màu sắc khác.
Thế đấy.
Vâng, tôi ủng hộ Đảng, Nhà Nước, vì những điều tốt đẹp, những chính sách hay, ủng hộ vì hiện nay họ là lực lượng duy nhất đáp ứng được yêu cầu của thực tiễn khách quan.
Nhưng, chúng tôi rất ghét tham nhũng, ghét những tiêu cực, những yếu kém, vậy phải chăng chúng tôi phải đổi tên page thành: “HỘI NHỮNG NGƯỜI GHÉT BỌN PHẢN ĐỘNG, GHÉT THAM NHŨNG, GHÉT PHÂN BIỆT VÙNG MIỀN, GHÉT VỪA VIẾT BÀI MÀ THẰNG BÊN CẠNH MỞ NHẠC TO QUÁ, GHÉT TẤT CẢ NHỮNG GÌ ĐÁNG GHÉT ĐỂ KHỎI BỊ CHỤP MŨ LÀ KHÔNG GHÉT.” thì các “bạn” mới hết troll?
Khi nói ghét phản động, không có nghĩa là chỉ ghét phản động, chốt hạ nhé!
Vì sao chúng tôi ghét phản động?
Vì phản động ghét cộng sản, ghét XHCN, ghét nhà nước? KHÔNG HỀ
Chúng tôi ghét họ vì:
MƯỜI LÝ DO GHÉT:
1. Đây là những kẻ không có một hành động nào thực sự vì dân vì nước mà chỉ vì những toan tính cá nhân . Hành động và lời nói của chúng chỉ xoay quanh mục đích phe phái và phá hoại sự lãnh đạo của Đảng CSVN.
——-> Miệng nam mô bụng bồ dao găm .
2. Cách thức của bọn này là xuyên tạc, thổi phồng, bịa đặt … Suốt 10 năm qua kể từ khi internet trở nên phổ biến, những trò bịp bợm của chúng quá nhiều để có thể kể ra, chủ yếu tập trung khai thác những người cả tin, thiếu hiểu biết hoặc bàng quan nhưng hiếu kỳ, thích nghe hóng.
Đám rân chủ rất hay giả mạo thành đảng viên này, đoàn viên nọ để “phản biện dân chủ” đối với chính quyền. Sau đó lại tự chúng lấy đó ra mà khoe: “thấy chưa, đã có người giác ngộ dân chủ rồi”. Chỉ một ví dụ nhỏ. Đó là vừa qua, Trần Huỳnh Duy Thức, đồng bọn của Lê Công Định bị bắt, lòi ra hắn là tác giả của một loạt bài như “Lời bộc bạch của một Đảng viên”, “Cán bộ lão thành đóng góp văn kiện đại hội Đảng”, “Đồng tiền Việt Nam đi đâu về đâu” … Thật là trơ trẽn vô liêm sỉ không đâu kể xiết !
Đám rân chủ rất hay giả mạo thành đảng viên này, đoàn viên nọ để “phản biện dân chủ” đối với chính quyền. Sau đó lại tự chúng lấy đó ra mà khoe: “thấy chưa, đã có người giác ngộ dân chủ rồi”. Chỉ một ví dụ nhỏ. Đó là vừa qua, Trần Huỳnh Duy Thức, đồng bọn của Lê Công Định bị bắt, lòi ra hắn là tác giả của một loạt bài như “Lời bộc bạch của một Đảng viên”, “Cán bộ lão thành đóng góp văn kiện đại hội Đảng”, “Đồng tiền Việt Nam đi đâu về đâu” … Thật là trơ trẽn vô liêm sỉ không đâu kể xiết !
——-> Ngậm máu phun người rồi hể hả “tự sướng”
3. Internet bị chúng lợi dụng, thay vì góp sức vào xã hội để hướng mọi người dùng internet lành mạnh, có ích , chúng lại dùng internet như là công cụ cho những trò bỉ ổi của chúng . Có thể nhìn thấy không chỗ nào trên internet mà bọn này “tha” . Ngay cả những trang với mục đích chính là để giải trí, vui vẻ như Youtube, chúng cũng flood tràn ngập những thứ video thể hiện sự cực đoan và thô bỉ của căn bệnh chống Cộng. Chúng còn “tận dụng” cả những scandal thô tục để “tiên chiền". Địa chỉ email của bạn mà và otay bọn khủng bố internet này thì thôi rồi , ngày đêm nhận toàn là những lời lẽ rác rưởi sặc mùi rân chủ. Dù bạn có email bảo “bạn ơi, tôi sống xa nhà chỉ có email làm phương tiện liên lạc với gia đình. Bạn làm ơn tha cho tôi, email này là tôi dùng để liên lạc với gia đình tôi mà , bạn bomb mail như vậy rồi tôi thất lạc hết email của gia đình tôi”, nhưng chúng cũng mặc kệ lời nói lịch sự nhã nhặn của bạn.
——-> Mặt dày mặt dạn cố đấm ăn xôi.
4. Chúng luôn miệng lên án CSVN thế này thế nọ, nhưng bản thân chúng thì còn “quá cha” người ta. Trong bất cứ vấn đề nào mà chúng lên án CSVN , mà chủ yếu là vu cáo, xuyên tạc và thổi phồng, thì chúng lại là “sư phụ” của CSVN về vấn đề đó.
——-> Gái đĩ đứng đường nói chuyện trinh tiết.
5. Lợi dụng và xúi bẩy những người thiếu hiểu biết để làm lung xung bung cho chúng đứng nơi an toàn vỗ tay.
——-> Xúi con nít ăn cứt gà.
6. Luôn phủ nhận lịch sử và thực tế chỉ để che giấu bộ mặt nham nhúa của những kẻ luôn đã, đang và sẽ sẵn sàng làm tay sai cho giặc ngoại xâm để phá hoại Tổ Quốc hòng mưu toan chính trị. Ngược lại, chúng không hề ngượng mồm vu cáo cho những người Việt Nam yêu nước đã, đang và sẽ luôn luôn gắn bó cùng vận mệnh Dân tộc, nhịn nhục hoặc hiên ngang đấu tranh vì Tổ Quốc, dù chết không lui.
——-> Vừa ăn cướp vừa la làng.
7. Sự vô văn hóa của bọn rân chủ là không thể chối cãi. Chúng luôn miệt thị và xúc phạm CSVN, thậm chí cả nhân dân Việt Nam chỉ vì nhân dân đã đi theo sự lãnh đạo của Đảng CSVN mà làm nên những kỳ tích chói lọi, khiến bọn phản bội luôn phải thất bại trong cay cú. Lẽ dĩ nhiên chúng luôn nhảy dựng lên khi có ai đó bực bội mà lên án chửi rủa bọn chúng.
——-> Chí Phèo ăn vạ nhà Lão hạc.
8. Một mặt chúng mai mỉa sự tự hào về cha ông của người Việt Nam là “gặm nhấm quá khứ”, mặt khác chúng thể hiện bản thân chúng là những tên háo danh đến bệnh hoạn, tự tâng bốc nhau khiến người có hiểu biết phải phát ngượng. Những cái danh hiệu tự phong lẫn nhau của chúng nghe mới cải lương làm sao chứ! "Hòn dái nhầm, hòn ngọc viễn đông", "nhà tiên tri vũ trụ", “Luật sư thiên tài” , “ngôi sao dân chủ” , “anh hùng tranh đấu” , “tù nhân lương tâm” …
——-> Hai mẹ con bắt chấy cho nhau rồi tự khen nhau xinh. Con hát mẹ khen hay.
9. Bọn rân chủ còn là những tên chuyên gia chia rẽ gây mâu thuẫn cả đối nội lẫn đối ngoại của Việt Nam. Với người dân trong nước, chúng tìm cách hạ uy tín của các lãnh đạo, của chính quyền bằng những thủ đoạn đồn đãi, tung tin bịa đặt, thổi phồng những vụ việc chưa rõ ràng hoặc không thể kiểm chứng. Với đối ngoại, chúng luôn muốn Việt Nam phải lệ thuộc vào phương Tây chủ của chúng nên một mặt ca tụng những thế lực từng đem bom đạn DỌNG lên đầu người Việt Nam không thương tiếc, chặt đầu mổ bụng đàn bà con nít, đem hàng triệu tấn chất độc tàn phá nòi giống và đất nước con người Việt Nam ; mặt khác, chúng tìm đủ mọi cách để kích động mâu thuẫn Việt – Tàu để hai nước ngày càng lúc càng thù địch. Bọn rân chủ “dày công” xúc xiểm xuyên tạc chính sách cố gắng nhịn nhục “tránh voi không xấu mặt nào”, “bán họ hàng xa hòa láng giềng gần” trong chiến lược đối ngoại đấu tranh mềm dẻo nhưng kiên quyết của chính quyền Việt Nam, chúng rêu rao đó là làm tay sai của Trung Quốc, “cắt đất nhượng biển” (sic). Chúng muốn lợi dụng lòng yêu nước và căm thù bọn béo của người Việt Nam để chia rẽ chính quyền và nhân dân.
Như vụ khai thác thí điểm thử nghiệm chiến lược bauxite Tây Nguyên, bọn rân chủ đọc bài viết thảo luận và phản biện dân chủ từ báo Đảng báo Đoàn rồi chế biến lại, có 1 nói thành 10, chăm chăm khai thác khía cạnh hợp tác liên quan đến Trung Quốc (không đả động gì đến dự án này còn có Úc và Mỹ tham gia). Một công ty Trung Quốc đứng đầu thế giới về khai thác nhôm trúng thầu xây dựng nhà máy chế biến alumin, bọn rân chủ ra rả là “CSVN bất chấp dư luận phản đối, cho Trung Quốc vào lấy nhôm Việt Nam đem về nước phục vụ “Đảng anh” (sic). Vụ này đám rân chủ hải ngoại giao khoán cho nhóm “minh chủ chị Ba chị Tư” Lê Công Định , Trần Huỳnh Duy Thức (tức Trần Đông Chấn chuyên sáng tác các bài viết đóng vai “đảng viên” ,”cán bộ lão thành”) tung tin đồn nhảm tuyên truyền kích động với chứng hoang tưởng “đây là tử huyệt của CSVN” để “năm 2010 CSVN sẽ sụp đổ”.
VN nhẫn nhịn TQ thì bọn rân chủ lu loa lên chính phủ ta nhu nhược, đàn áp dân oan, làm tay sai của TQ. Còn khi Polpot tàn sát dân mình, quân và dân ta phải đổ máu bảo vệ biên giới Tây Nam , sát cánh cùng quân và dân Cambodia giải phóng nước bạn khỏi họa diệt chủng, thì chúng mồm ba mép bảy rằng Việt Nam làm “con cờ cho LX chống TQ”, “mở một cuộc chiến vô nghĩa”, tạo cớ cho TQ đánh qua, trực tiếp “giết hại hàng chục đến hàng trăm ngàn dân Việt + Campuchia”…..v…..v……
Như vụ khai thác thí điểm thử nghiệm chiến lược bauxite Tây Nguyên, bọn rân chủ đọc bài viết thảo luận và phản biện dân chủ từ báo Đảng báo Đoàn rồi chế biến lại, có 1 nói thành 10, chăm chăm khai thác khía cạnh hợp tác liên quan đến Trung Quốc (không đả động gì đến dự án này còn có Úc và Mỹ tham gia). Một công ty Trung Quốc đứng đầu thế giới về khai thác nhôm trúng thầu xây dựng nhà máy chế biến alumin, bọn rân chủ ra rả là “CSVN bất chấp dư luận phản đối, cho Trung Quốc vào lấy nhôm Việt Nam đem về nước phục vụ “Đảng anh” (sic). Vụ này đám rân chủ hải ngoại giao khoán cho nhóm “minh chủ chị Ba chị Tư” Lê Công Định , Trần Huỳnh Duy Thức (tức Trần Đông Chấn chuyên sáng tác các bài viết đóng vai “đảng viên” ,”cán bộ lão thành”) tung tin đồn nhảm tuyên truyền kích động với chứng hoang tưởng “đây là tử huyệt của CSVN” để “năm 2010 CSVN sẽ sụp đổ”.
VN nhẫn nhịn TQ thì bọn rân chủ lu loa lên chính phủ ta nhu nhược, đàn áp dân oan, làm tay sai của TQ. Còn khi Polpot tàn sát dân mình, quân và dân ta phải đổ máu bảo vệ biên giới Tây Nam , sát cánh cùng quân và dân Cambodia giải phóng nước bạn khỏi họa diệt chủng, thì chúng mồm ba mép bảy rằng Việt Nam làm “con cờ cho LX chống TQ”, “mở một cuộc chiến vô nghĩa”, tạo cớ cho TQ đánh qua, trực tiếp “giết hại hàng chục đến hàng trăm ngàn dân Việt + Campuchia”…..v…..v……
——-> Khuấy ao lên bùn để thừa nước đục thả câu. Chó cắn đằng hậu.
10. Bọn rân chủ vốn thiếu hiểu biết về lịch sử, kinh tế, chính trị … thể hiện sự lệch lạc, thiếu hụt rõ rệt, đi ngược lại với kiến thức nhân loại. Nhưng chúng luôn tự cho mình là đúng và tìm mọi cách nhồi kiến thức đó vào xã hội. Sự ngu dốt của bọn rân chủ cùng thái độ cuồng nhiệt và trái tim đen thui của chúng là lý do để chúng bất chấp mọi lẽ phải, không thể nào đối thoại và thảo luận trên tinh thần khách quan xây dựng.
——-> Đàn gảy tai trâu, nước đổ đầu vịt.
NĂM ĐIỀU KHÔI HÀI:
Một: Bọn rân chủ chống Cộng nên hay ví Đảng CSVN với các triều đại phong kiến. Trong khi đó ai sống ở Việt Nam cũng đều rõ, tuy cơ chế quản lý còn nhiều bất cập khiến nảy sinh nhiều tiêu cực, nhưng cũng như hàng trăm quốc gia khác trên thế giới, chính quyền và Đảng CSVN là tập hợp của những người được lựa chọn từ nhân dân.
Để làm cán bộ, bạn phải tham gia chính quyền từ cơ sở, sau đó nếu cố gắng thì tiến lên địa phương rồi mới có thể vào trung ương. Con đường đó rõ ràng là thử thách không phải ai cũng làm được nhưng cơ hội là đồng đều cho tất cả mọi người (trừ một số trường hợp nhạy cảm mà quốc gia nào cũng xem xét, ví dụ ngành an ninh.) Người làm cán bộ theo nhiệm kỳ, hết nhiệm kỳ phải thôi chức để bầu chọn người khác thay thế. Và trong quá trình tại chức, nếu sai phạm thì bị khiển trách, xử lý, cách chức, hoặc kể cả ra tòa và đi tù theo pháp luật.
Trong khi đó, chế độ phong kiến là chế độ tập quyền của giai cấp quý tộc. Thời phong kiến, pháp luật chỉ là công cụ bảo vệ cho quyền lực tuyệt đối của vua chúa, và tài sản , con người của quốc gia là tất nhiên thuộc quyền sở hữu cá nhân của vua chúa . Có câu ngạn ngữ thời trước “vua xử bề tôi chết, bề tôi phải chết”.
Hai: Ngược lại với điều khôi hài thứ nhất, bọn rân chủ lại luôn tự cho mình là những người làm cách mạng giống như lực lượng Việt Minh (thời chống Pháp, chống Nhật) hay Mặt Trận Giải phóng Dân tộc (thời chống Mỹ). Chúng ta đều biết đó chính là những tổ chức đi theo sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Việt Nam để đánh đuổi thực dân đế quốc và bè lũ tay sai, dành lại Tổ Quốc Việt Nam cho nhân dân Việt Nam. Ngày nay, dù đất nước muôn vàn gian khó, chính quyền và nhân dân ta đều còn rất thiếu kinh nghiệm trong việc tổ chức và quản lý xã hội, nhưng làm sao có thể nói là người Việt Nam lại không muốn Việt Nam tiến bộ !? Làm sao có thể xem việc phản loạn chống chính quyền Việt Nam của một nước Việt Nam hoàn toàn độc lập , ngẩng cao đầu trên trường quốc tế, lại giống với việc quân và dân Việt Nam chống giặc ngoại xâm, chống ách thực dân thuộc địa !?
Vậy mà, bọn rân chủ lại luôn cấu kết cùng các thế lực bên ngoài để tìm cách lật đổ chính quyền Việt Nam, hòng cai trị nhân dân Việt Nam. Chúng khôi hài luôn ví mình với … Việt Minh với những người Cộng sản đấu tranh chống Pháp, rồi lại chống Nhật, rồi lại chống Pháp quay lại, vẫn chưa hết, lại phải chống Mỹ … đổ bao nhiêu máu xương mới thống nhất giải phóng dân tộc như ngày nay. Sau năm 1975, lại hàng vạn máu xương Việt Nam đổ xuống để bảo vệ Tổ Quốc trên các chiến trường biên giới Tây Nam, biên giới phía Bắc, hải chiến Trường Sa …
Ba: Bọn rân chủ luôn dùng chiến lược kêu gọi đa đảng đa nguyên. Lý do là chúng không thể lật đổ Đảng CSVN bằng bạo lực hay chính trị, nên chỉ có cách dễ dàng và nhanh nhất là Việt Nam có đa đảng thì chúng nghiễm nhiên tham gia chính trường. Hình ảnh những người có tiền ở phương Tây nếu thích làm chính trị thì cứ vận động để được nắm quyền quả là hình ảnh hấp dẫn bọn rân chủ. Chúng cho hình thức bầu cử kiểu PR marketing thị trường đó là “dân chủ”. Chúng ảo vọng là nếu cứ dẻo miệng, “thành thạo” những thủ đoạn to mồm “sở trường” thì nhân dân sẽ nghe theo và bầu chúng lên làm tổng thống, thủ tướng …
Nực cười ở chỗ, ai cũng biết là như thế, nhưng bọn rân chủ thì lại có màn khóc lóc, năn nỉ CSVN “anh ơi, anh cho đa đảng để em có cơ được ngang hàng chơi với anh”.
Cũng nói thêm, hình thức tham gia chính quyền ở Việt Nam không phải là cứ có tiền làm chiến dịch vận động bầu cử là được. Như đã nói, bạn phải trưởng thành chính trị từ cơ sở (phường, xã ). Sau đó, bạn lại phải cạnh tranh để được bầu lên địa phương (quận, huyện, tỉnh, thành). Cuối cùng , muốn làm lãnh đạo cao cấp bạn phải cạnh tranh với những ứng cử viên địa phương khác để có tên trong danh sách cán bộ cấp trung ương. Và mỗi cấp có một hình tức bầu chọn dân chủ tương ứng, không phải bầu chọn theo mô hình mass-media như phương Tây.
Lại so sánh thêm một điểm nữa có thể thấy là ở phương Tây, bầu cử mass-media cho phép lựa chọn ra tổng thống, thủ tướng và những người này có toàn quyền bổ nhiệm những ông … ABC XYZ ở đâu đó vào những chức vụ cao trong ekip chính phủ của mình. Điều này dĩ nhiên là giấc mơ của những kẻ muốn mình sáng sớm ngủ dậy đã nắm quyền lực trong tay.
Bốn: Mô hình chính trị tại Việt Nam: Đảng Cộng Sản – Quốc Hội – Chính Phủ mà thành viên là những đại diện của quần chúng nhân dân lao động chiếm đại đa số xã hội, trưởng thành đi lên từ cơ sở đến trung ương . Nhằm phục vụ cho mục tiêu đòi đa đảng, bọn rân chủ thường nập nuận rằng “đa đảng mới có cạnh tranh chính trị”
Thế nhưng, khi muốn xúc xiểm Đảng CSVN, chúng lại tự mâu thuẫn với mình khi vẽ ra những câu chuyện về “phe Nông Đức Mạnh” , "phe Võ Văn Kiệt” , “phe Nguyễn Tấn Dũng” , “CS miền Bắc , “CS miền Nam” , nào là “dằn mặt” , “thủ tiêu” , “răn đe” … lẫn nhau. Vậy như thế có nghĩa bọn rân chủ tự nhiên chứng minh rằng nền chính trị ở Việt Nam là có sự cạnh tranh rất quyết liệt. Và muốn đứng vào một cương vị lãnh đạo, bạn phải hết sức thận trọng để tránh bị đối thủ khai thác sơ hở, đồng thời phải thật sự có tài năng để thuyết phục số đông ủng hô.
Video: Đài truyền hình rân chủ SBTN hải ngoại thỉnh thoảng lén lút dùng những video quay cảnh ở Việt Nam rồi dựng thành phim xuyên tạc, bịa đặt. Trong video clip này, chúng lợi dụng tình hình người dân Hà Nội bị gián đoạn điện nước, internet vì trận lụt lịch sử để bịa ra câu chuyện hoang tưởng “phe CS thân Mỹ đảo chính phe CS thân Tàu” (sic) http://www.youtube.com/watch?v=AnWAmdB7B18
STBN bình luận rằng sự tranh giành quyền lực giữa “CS Hà Nội” và “CS Sài Gòn” sẽ dẫn đến sự sụp đổ của Đảng CSVN. Khôi hài chưa, nập nuận này khác gì nói rằng nếu VN có nhiều đảng phái tranh giành nhau thì nền chính trị Việt Nam sẽ sụp đổ hoặc lệ thuộc vào ngoại bang (!?)
STBN bình luận rằng sự tranh giành quyền lực giữa “CS Hà Nội” và “CS Sài Gòn” sẽ dẫn đến sự sụp đổ của Đảng CSVN. Khôi hài chưa, nập nuận này khác gì nói rằng nếu VN có nhiều đảng phái tranh giành nhau thì nền chính trị Việt Nam sẽ sụp đổ hoặc lệ thuộc vào ngoại bang (!?)
Năm: Bọn rân chủ bị mờ mắt bởi những kêu gào quyền lực nên thường nói và làm mâu thuẫn lẫn nhau. Một mặt, chúng cho rằng Việt Nam không có tự do báo chí, không có tự do tôn giáo, mặt khác, những hành động của chúng lại cho thấy báo chí Việt Nam rất cởi mở và tiến bộ , đồng thời đời sống tôn giáo của nhân dân là thực sự dễ chịu.
– Những tiêu cực mà bọn rân vẫn ngày đêm “khóc mướn” cho nhân dân Việt Nam (dù không ai mướn), lại hoàn toàn copy từ các báo Đảng, báo Đoàn, thậm chí … báo Đội.
Đã vậy, bọn rân chủ rất lưu manh và vô đạo đức trong việc này, nói mâu thuẫn mà không biết ngượng. Chúng luôn bảo báo đài ở VN là được chỉ đạo, không có tự do. Nhưng nếu thấy báo đăng về tham nhũng thì chúng bảo chính phủ sẽ giấu nhẹm hết đi, cho “chìm xuồng”. Còn nếu thấy ông A bà B nào bị bắt vì tham nhũng thì bảo là “chốt thí” rồi nặn ra cái ný nẽ là “quan lớn còn ăn nhiều hơn”.
Đã vậy, bọn rân chủ rất lưu manh và vô đạo đức trong việc này, nói mâu thuẫn mà không biết ngượng. Chúng luôn bảo báo đài ở VN là được chỉ đạo, không có tự do. Nhưng nếu thấy báo đăng về tham nhũng thì chúng bảo chính phủ sẽ giấu nhẹm hết đi, cho “chìm xuồng”. Còn nếu thấy ông A bà B nào bị bắt vì tham nhũng thì bảo là “chốt thí” rồi nặn ra cái ný nẽ là “quan lớn còn ăn nhiều hơn”.
Thực ra, bọn rân chủ rất muốn phát hành riêng những tờ báo của riêng chúng để tha hồ mà bịp bợm người dân. Nhưng chúng ta cũng biết rằng , bọn này không hề tuân thủ pháp luật. Những khi bị xử lý theo pháp luật Việt Nam vì những thông tin sai trái, chúng thường bảo đó là không có “tự do”. Vậy thử hỏi, thứ “tự do” mà chúng đang “đấu chanh” đòi bằng được đó là thứ tự do gì? Tự do theo cách của riêng chúng , phục vụ mục đích cá nhân và phe nhóm của chúng hay tự do vì lợi ích Tổ Quốc?
– Những việc làm quá trớn bất chấp luật pháp của những thiểu số Cong giáo, Tin Nành , của cái gọi là Giáo Hội Phật giáo VN TN … thường được chính quyền xử lý rất nhẹ nhàng với mục đích muốn cải hóa những kẻ cuồng tín hoặc núp bóng tôn giáo, phục vụ cho mục tiêu Đại Đoàn Kết Dân Tộc. Chúng đắc trí cho rằng “CSVN sợ”. Còn khi sự vi phạm pháp luật quá đáng bị ngăn chặn thì chúng lại hô hoán bảo “bạo quyền khát máu”, phải lên tiếng kêu gọi “cộng đồng quắc tế” can thiệp vào nội bộ Việt Nam. Cái máu “rước voi mà giày mả tổ” , “cõng rắn cắn gà nhà” của Lê Duy Kỳ (tức Chiêu Thống) , Trần Ích Tắc, Trần Kiện, Trần Thiểm Lại … quả là chảy quá mạnh trong não bộ bọn rân chủ.
Bạn thử nghĩ xem , khôi hài hay đáng phỉ nhổ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét