Xung đột trên Biển Đông gia tăng, bàn về thái độ của giới zân chủ Việt
Mỗi khi tình hình Biển Đông căng thẳng do Trung Quốc gây hấn, điều đầu tiên ai cũng nghĩ đến là giới zân chủ, biểu tình viên thể nào cũng hô hào biểu tình lấy vốn, cứu vãn phong trào èo uột, bệ rạc kia. Nhưng xem ra năm nay, phong trào zân chủ, phong trào biểu tình xuống dốc không phanh, vậy nên dù mấy anh cờ vàng tích cực livestream như Tân Thái, Benny Trương gào bỏng họng, mấy anh No-U Hà Nội hay mấy chị zân oan chuyên nghiệp nhớ nghề, bị quên lãng gợi ý mỏi bàn phím, mấy tay Việt tân ghép hẳn vào chương mục vận động chiến dịch truyền thông tưởng niệm Tháng tư đen, nhưng tiệt nhiên không hề thấy dấu hiệu ngo ngoe biểu tình nào. Thậm chí ngược lại, một số biểu tình viên còn bật lại, đám hải ngoại có giỏi thì về nước mà biểu tình, chỉ giỏi cào bàn phím, lợi dụng đám trong nước cào tiền!?!
Dù sao thì nghề cào bàn phím vẫn là dễ nhất. Mấy ông bà “nhân sỹ trí thức” tận dụng cơ hội này phát hành “Tuyên bố Biển Đông 4-2020”, hò nhau ký tên cho đủ chục cái tuyên bố mỗi năm, khỏi bị lãng quên là “nhân sỹ trí thức yêu nước” và mớ hội nhóm mang danh XHDS chót lập dự án PR rùm beng với vài gương mặt nhàu nhĩ, quen thuộc. Tuyên bố vẫn y như mọi bản tuyên bố trước, nào là đòi kiện TQ, đòi thả đồng bọn trong tù, đòi quyền được biểu tình, đòi đất nước phải thay đổi thể chế chính trị…
Điểm mới năm nay là nghe nói, rộ lên thông tin trong Công hàm phía Trung Quốc gửi đến Liên Hiệp Quốc có viện ra Công hàm ngoại giao của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng 1958 thừa nhận tôn trọng chủ quyền 12 hải lý. Các trang ba que, cờ vàng nở rộ bài vở bình phẩm đủ thuyết âm mưu, kịch bản quen thuộc kiểu như ông Phạm Văn Đồng đã thừa lệnh Chủ tịch Hồ Chí Minh ký Công hàm bán nước cho Trung Quốc, đòi phải “cắt hết mọi chức vụ trong đảng và chính quyền của Phạm Văn Đồng để trừ mọi hậu họa do ông ta gây ra cho đất nước”, đòi bảo vệ chủ quyền biển đảo bằng cách “giải thể Đảng Cộng sản Việt Nam, khôi phục lại tư thế pháp nhân của Việt Nam Cộng hòa”…Nhóm này đều xem việc Trung Quốc sử dụng Công hàm 1958 như là cái cớ để đòi “tư cách pháp nhân” cho chế độ ngụy quyền VNCH cũng như là cái cớ phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN và thanh minh, chạy tội cho Mỹ là kẻ xâm lược Việt Nam, dựng lên chính quyền bù nhìn VNCH, vu cáo “miền Bắc xâm lược miền Nam”.
Hài hước hơn là một số zân chủ như Nguyễn Hoàng Vi trong nước tung ra thuyết âm mưu cho rằng, để giảm tải ảnh hưởng dịch CoVid-19 và nhiều vấn đề nội tình nên Việt Nam, Trung Quốc bắt tay nhau làm nóng Biển Đông để chuyển sự chú ý dư luận giãn ra bên ngoài!!! Tư tưởng này khá giống với Bùi Hằng, Vy Nguyễn, Nguyên Ngọc…mỗi bận TQ gây hấn trên biển, họ lại cầu nguyện cho TQ đánh VN mới vui!!!
Hành động trên cho thấy, họ xem việc Trung Quốc gây hấn, dã tâm độc chiến Biển Đông như là cơ hội để “thừa nước đục thả câu”, tấn công vào chính thể và đòi quyền “lật đổ” chính thể hiện hành, không mảy may lo cho sự tồn vong đất nước, ảnh hưởng đến lợi ích dân tộc, quyền lợi của đa số người dân.
Bàn về Công hàm 1958, báo Thanh Niên đã đăng bài phỏng vấn ông Hoàng Việt, chuyên gia Biển Đông đưa ra các căn cứ phủ nhận giá trị pháp lý của Công hàm này, không cần bàn cãi gì thêm
Nếu đúng như ông Hoàng Việt tiết lộ trên Facebook, Bộ Ngoại giao Việt Nam ngay lập tức đã có công hàm trình bày với Liên Hiệp Quốc, vào năm 1958, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đang được quản lý bởi chính quyền VNCH chứ không phải VNDCCH. Vì vậy, Công hàm năm 1958 không có giá trị pháp lý, và không ảnh hưởng đến tuyên bố về chủ quyền của Việt Nam hiện nay.
Thứ hai, các diễn biến trong quá khứ không thể che lấp một sự thật rằng Chính phủ Việt Nam hiện nay là lực lượng duy nhất có cả quyết tâm lẫn khả năng bảo vệ chủ quyền biển của Việt Nam. Điều này được thể hiện rõ qua cả phát ngôn, chính sách, lẫn hiệu quả bảo vệ chủ quyền trong thực tế đã được bạn bè quốc tế ghi nhận. Ngay cả chính sách “ba không” trong Sách trắng Quốc phòng VIệt Nam nêu ra, không ít lần được tướng lĩnh Hoa Kỳ thừa nhận, cho rằng Mỹ sẵn sàng hợp tác với quốc gia có chủ trương không liên minh quân sự miễn vì lợi ích chung!
Khi so sánh một Chính phủ đang nỗ lực bảo vệ biển đảo bằng biện pháp hòa bình với các nhà dân chửi đang mong chiến tranh xảy đến để Mỹ đổ quân vào Việt Nam, không có người dân nào không ngộ được ra rằng trong các cuộc tranh cãi về vấn đề Biển Đông, ai đang giữ nước và ai đang bán nước!
Cuối cùng, việc đòi thừa nhận chủ thể VNCH hợp pháp, từng là một quốc gia có chủ quyên được công nhận bởi Liên Hiệp Quốc không che khuất được 2 thực tế là VNCH phi dân chủ, lệ thuộc hoàn toàn vào Mỹ về mặt kinh tế và chính trị và VNCH không còn tồn tại! Chính phủ Việt Nam hiện nay là lực lượng duy nhất có cả quyết tâm lẫn khả năng bảo vệ chủ quyền của đất nước. Vì vậy, không thể mượn việc thừa nhận chủ quyền của chế độ VNCH để phủ nhận giá trị của chiến tranh chống Mỹ, hay phủ nhận tính chính đáng của Nhà nước Việt Nam hiện nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét