Thứ Tư, 5 tháng 8, 2020

Cuối tuần: BIỂN ĐẢO VÀ NGỤ NGÔN NĂM 2020

Cuối tuần: BIỂN ĐẢO VÀ NGỤ NGÔN NĂM 2020

Với đa số bạn đọc phổ thông của Miền quê rừng, kể cả các nhà báo trẻ hoặc cán bộ ở các cơ quan nhà nước đều là những người không được đào tạo chuyên ngành về luật pháp quốc tế. Vậy nên các bài báo dài lê thê của các vị giáo sư- Tiến sĩ với trích dẫn các điều lọ điều chai của Công ước này công ước khác luôn gây tâm lý ngại ngùng tìm hiểu trong bạn đọc. Mà cũng đúng thôi, các phân tích chuyên sâu xin để dành cho các nhà nghiên cứu chuyên sâu, nên đăng ở các tạp chí chuyên ngành. Còn các tờ báo là cơ quan truyền thông đại chúng, theo Lời dạy của Bác Hồ- Thầy của các người thầy của báo chí Cánh mạng Việt Nam, thì yêu cầu đầu tiên phải là ngắn gọn, súc tích, phổ thông, đại chúng.
Với suy nghĩ này, Google.tienlang xin cảm ơn và trân trọng giới thiệu bài “BIỂN ĐẢO VÀ NGỤ NGÔN NĂM 2020” dưới đây của bác Cộng tác viên Trường Minh.
******
1. Ngụ ngôn về chuyện “vinh danh” ngụy chết ở Hoàng Sa của Đặng Ngọc Tùng
Đến tận bây giờ vẫn chưa có ai trả lời cho ông Lê Văn Thự câu hỏi: Có phải 74 lính VNCH chết ở Hoàng Sa năm 1974 do Trung Quốc bắn hay do chính đồng đội VNCH bắn từ tàu HQ5?
Mà cho dù 74 người lính ngụy này chết dưới họng súng của Trung Quốc vì giữ Hoàng Sa chăng nữa thì cũng không thể thể vinh danh.
Cái quan trọng nhất cần xem xét là: Họ giữ Hoàng Sa cho ai?
Ví dụ đơn giản: Một nhà kia một hôm có kẻ cướp tấn công. Anh con trai ông chủ nhà tiếp tay cho kẻ cướp, chống lại bố mẹ và được tên kẻ cướp trả tiền. Anh con ông chủ nhà tiếp tục được tên cướp thuê trông coi một căn nhà đã cướp được. Một hôm, một tên cướp khác đến cướp căn nhà này, giết anh con trai ông chủ cũ của căn nhà.
Vậy anh con trai kia có đáng vinh danh hay không?
2. Ngụ ngôn về con hổ con sói vờn nhau trên Biển Đông (nhân Tuyên bố của Pompeo ngày 13/7/2020)
Một bác nông dân tên Việt ở làng Tư Chính- một vùng quê hẻo lánh được thừa hưởng từ tổ tiên một căn nhà cấp 4, diện tích có chục mét vuông cùng khoảng sân vườn 3 sào. Thời xưa, đất cát nông thôn chưa có giá trị nên bác nông dân yên ổn làm ăn. Rồi cơ chế thị trường ập đến. Đô thị mở rộng. Nhiều thương lái đã đến dạm hỏi chuyển nhượng khu đất nhưng bác nông dân vẫn muốn giữ lại gia sản tổ tiên.

Một hôm, có tên đại ca đầu gấu (tạm gọi là đầu gấu 1, hay nhóm Con hổ) dẫn một nhóm xăm trổ đến khu đất của bác nông dân, tuyên bố, từ nay khu đất này thuộc về đại ca (tạm gọi là đầu gấu 1, hay nhóm Con hổ). Tranh cãi xảy ra. Bác nông dân được sự ủng hộ của dân làng.
Vài hôm sau, có một đại ca đầu gấu từ làng bên cạnh (tạm gọi là đầu gấu 2, hay nhóm Con sói) lại dẫn một dàn đệ tử săm trổ đến, chửi mắng đầu gấu 1 thậm tệ, rằng “mày là tên vô học, ỷ mạnh hiếp yếu”, rằng “chả có ai thừa nhận đòi hỏi chủ quyền vô lý của mày”… Dân làng vỗ tay đôm đốp!
Đại ca 2 dõng dạc tuyên bố: -Tao bác bỏ toàn bộ yêu sách của Đại ca 1 về việc đòi chủ quyền toàn bộ nhà cửa và khu vườn. Từ nay, toàn bộ khu vườn 3 sào này thuộc về… cộng đồng, ai cũng có quyền sử dụng!
Đại ca 1 tiu nghỉu bỏ đi.
Tối đó, người ta bắt gặp Đại ca 1 và Đại ca 2 chén chú chén anh trong một nhà hàng trên phố!
- May quá! Thằng nông dân kia rắn mặt lại được dân làng bảo vệ! Nếu không có bác thì chả bao giờ em thò được chân vào khu vườn!- Đại ca 1 xun xoe.  
- Chuyện! Chú bì sao được với anh! Hai trăm năm nay anh mày là Đại ca của các Đại ca, “Can thiệp” là nghề của anh mà lị!, -  Đại ca 2 phấn khích!
Rồi hai đại ca ôm nhau, cụng bia côm cốp!
Đại ca 2 tiếp tục kể công:
- Năm 16 (2016), nếu không có anh mày đạo diễn vụ phiên tòa (Tòa PCA) thì chú mày có cắm chân vào khu vườn của lão nông làng Phil hay không?
Đại ca 1: Em cảm tạ cao kiến của Đại ca! Chả phải dùng đao búa mà cả 2 ta đều “win- win”!
Đại ca 2: Dưng mày phải bồi thường cho anh vì phải nghe chửi! Tên nông dân làng Phil đó đến nay vẫn ấm ức chửi anh. Hắn chửi: “Tôi sẽ không bao giờ thắng được Đầu gấu 1. Trong khi ông Đầu gấu 2 luôn đứng sau thúc đẩy tôi… Ông Đầu gấu 2 nghĩ người làng Phil là giun dế? Vậy thì tôi muốn nói các anh đại ca 2 cứ đem đao búa, giáo mác, súng ống đến đây! Hãy nổ phát súng đầu tiên và chúng tôi sẽ đứng sau các anh. Nào, hãy chiến đấu nào!" – Lão nông làng Phil nói!
Đại ca 1: Anh yên tâm đê! Nó chửi thì nó nghe thui! Có chi mà xoắn!
Cả hai đại ca lại cười ha hả, cụng ly côm cốp!
Như sực nhớ điều gì, Đại ca 1 hỏi Đại ca 2: - À này, sao anh không "quốc hữu hóa", à quên "cộng đồng hóa" cái căn nhà cấp 4 của thằng nông dân Việt luôn thể?
- Mày ngu! Làm thế lòi đuôi ăn cướp à?, đại ca 2 giảng giải. Để người ta còn con đường sống ngắc ngoải chớ! Cái nhà giàn DK đó từ nay không còn khu vườn xung quanh thì cũng vô dụng thôi!!!
- Vầng, anh dạy chí phải!

Không có nhận xét nào: