SÁNG MÙA ĐÔNG, GỬI TẶNG NGOẠI BÀI HÁT “MÀU ÁO CHÚ BỘ ĐỘI”
Sáng nay, 18/12/2020, thời tiết ở Tp Hồ Chí Minh là 30 độ nhưng ngoài Hà Nội bây giờ chỉ có 12 độ!
Tôi quan tâm thời tiết Hà Nội là bởi ngoại tôi không được khỏe. Hơn 1 tháng nay gia đình đã đưa ngoại ra Bv 108 để điều trị, nghỉ ngơi. Như tôi đã kể ở bài “30.4.1975- TÔI NHỚ, TÔI TỰ HÀO!” về gia đình tôi, về ngoại tôi. Tôi sinh ra sau ngày 30/4/1975. Gia đình tôi không có ai là đảng viên Cộng sản. Ông ngoại tôi chỉ là một chiến sĩ du kích bình thường tại một làng quê Quảng Ngãi. Nghe ngoại kể lại, ngày ấy xóm nhỏ quê tôi tràn ngập lính Mỹ và lính Nam Hàn. Từ trực thăng, bom đạn Mỹ cày xới cánh đồng, bắn vào bất cứ thứ gì động đậy phía dưới. Chịu không thấu, ông ngoại gửi bà ngoại cùng má tôi cho một người bà con ở Sài Gòn rồi "lên xanh" làm du kích. Hầu như trai tráng trong làng đều làm vậy chứ không riêng ông ngoại tôi.
Ngày Giải phóng Sài Gòn, ông ngoại trở về tìm lại bà ngoại tôi và hai người quyết định ở lại Sài Gòn cho đến giờ. Trước 1975, ông bà bên nội tôi chỉ làm thợ. Họ hàng cũng không ít người đi lính "quốc gia". Thế nhưng, mỗi dịp Tháng Tư về, đã thành lệ, cả gia đình nội ngoại quây quần bên mâm cỗ ấm cúng nghe ông ngoại kể chuyện "ngày xưa". Tôi không quên, mỗi lần như vậy, ông nội tôi thường nâng cốc hướng về phía ông ngoại tôi trịnh trọng:
"- Nào, cả nhà nâng ly, cảm ơn lão đ/c du kích Quảng Ngãi năm xưa, cảm ơn ngày 30/4/1975 đã mang về cho chúng ta những ngày hòa bình, đoàn viên hôm nay!"
Và vì vậy, dù ai nói ngả nói nghiêng, với tôi, 30/4/1975 mãi mãi là niềm tự hào!
Sáng nay, 18/12/2020, chở con gái yêu đi học. Thật thú vị khi xe dừng ở cổng trường, hai mẹ con đã nghe tiếng loa từ trong trường đang phát đi lời ca da diết của bé Mỹ Tiên trong bài hát MÀU ÁO CHÚ BỘ ĐỘI. Tự nhiên tôi thấy trong lòng ùa lên một cảm xúc ấm áp, yêu thương, tin tưởng đội ngũ các thầy, các cô ở ngôi trường tiểu học này. Tôi tin rằng gái yêu của tôi được học ở đây sẽ được các cô dạy dỗ về đạo đức “Uống nước nhớ nguồn” của dân tộc Việt Nam. Tự nhiên tôi nhớ về ngoại đang ở Thủ đô giữa mùa Đông. Tạt xe vào lề đường, tôi bấm máy gọi điện cho ngoại và kể câu chuyện nhà trường đang phát bài hát MÀU ÁO CHÚ BỘ ĐỘI. Dù giữa mùa đông Hà Nội 12 độ, tôi tin chắc lòng ngoại tôi sẽ ấm lên khi nghe bài hát này!
Sau cuộc gọi này, tôi liền bấm máy gọi cho thành viên BBT Google.tienlang và có một đề nghị...
Tôi nhờ Google.tienlang đăng tải bài hát này như một món quà tặng cho ngoại tôi- “Lão đ/c du kích Quảng Ngãi năm xưa” cũng như tặng chung cho các ông, các bà Cựu Chiến binh trên mọi miền đất nước nhân dịp ngày 22/12- ngày thành lập Quân đội. Qua câu chuyện chuyện nhà trường đang phát bài hát MÀU ÁO CHÚ BỘ ĐỘI, mong các ông bà, các chú bác CCB thấy một thực tế hiện nay rằng, lớp trẻ chúng tôi luôn biết ơn các CCB, đồng thời, lớp trẻ hôm nay cũng đang giáo dục cho con cháu mình truyền thống Uống nước nhớ nguồn. Xin các cụ yên tâm!
Hoàng Thị Phương Nga- Thành phố Hồ Chí Minh
Thể theo yêu cần chân thành của bạn Hoàng Thị Phương Nga- Thành phố Hồ Chí Minh và nhân dịp ngày 22/12 đã cận kề, xin đăng ngay bài MẦU ÁO CHÚ BỘ ĐỘI. Lời tâm sự của Hoàng Thị Phương Nga- Thành phố Hồ Chí Minh cũng là của Nhóm Biên tập Google.tienlang gửi đến các Cựu Chiến binh Việt Nam!
Mời xem video clip bài hát MẦU ÁO CHÚ BỘ ĐỘI
Sáng tác Nguyễn Văn Tý
Trình bày Mỹ Tiên cùng nhóm Búp sen hồng
Lời bài hát MẦU ÁO CHÚ BỘ ĐỘI
Mầu áo chú bộ đội, mới trông là mầu xanh.
Như mầu lá trên cành, trộn vào mầu xanh rêu đá.
Mầu áo chú bộ đội, đi trên đường cát bụi.
Lại ánh sắc mầu vàng, có mầu đỏ đất núi.
Xen nâu đất đường làng.
Mầu áo thân thương, khó đổi mầu qua mưa nắng.
Như tình sâu nghĩa nặng, chẳng thay đổi bao giờ.
Như tình dân nghĩa Đảng, còn nguyên vẹn như xưa.
Mai đây, chúng em đi dưới mầu cờ, lại mang tấm áo.
Không phai mờ, không phai mờ được mầu xanh, tươi xanh.
Mầu áo cha anh, đến tuổi truyền cho con cháu.
Ai nhìn sao Bắc Đẩu, mà quên cả đêm dài.
Ai nhìn thân áo vải, mà quên cả chông gai.
Nay mai, chúng em khôn lớn bằng người, lại mang tấm áo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét