GÓC NHÌN TỪ CUỘC CHIẾN Ở AFGHANISTAN
Có vẻ như Hoa Kỳ vẫn chưa thể "mở mắt" từ bài học Việt Nam khi đã dựng lên một chính quyền bù nhìn, ăn bám, vô tác dụng và thối nát ở Afghanistan. Chính vì vậy Hoa Kỳ cũng đã sa lầy ở đây gần 20 năm.
Trong một cuốn sách ra đời năm 2020, cựu bộ trưởng quốc phòng Mỹ Robert Gates nhận xét Mỹ lẽ ra cần rút sớm khỏi Afghanistan: "Bắt đầu là một trong những chiến dịch quân sự nhỏ nhất, ít tốn kém nhất, ngắn nhất, thành công nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, và rồi đã biến thành một cuộc xung đột kéo dài nhiều thế hệ, cuộc chiến dài nhất trong lịch sử của chúng ta."
Theo giới chuyên gia, nguyên nhân của sự thất bại cay đắng này xuất phát từ chính phủ của Tổng thống Afghanistan Ashraf Ghani. Các Bộ Quốc phòng và Nội vụ nổi tiếng là tham nhũng, cộng với thái độ kém cỏi, năng lực lãnh đạo yếu và tình trạng tư lợi diễn ra ở khắp nơi. Đây cũng được coi là một chính phủ bù nhìn do Mỹ lập ra.
Nhiều người cho rằng cuộc chiến ở Afghanistan giống như những gì đã diễn ra ở miền Nam Việt Nam. Thực ra cũng có điểm giống là đều chiến đấu với một chính quyền bù nhìn, tuy nhiên, hai cuộc chiến này khác về bản chất.
Taliban cũng không thể so sánh với Quân đội nhân dân Việt Nam, bởi Taliban không phải là một đội quân chính nghĩa, không phải đội quân do nhân dân lập nên, thậm chí còn được quốc tế liệt vào danh sách khủng bố bởi những chính sách hà khắc, tàn bạo. Đội quân làm nên chiến thắng trong cuộc kháng chiến chống Mỹ là Quân đội nhân dân Việt Nam, một đội quân từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu. Chiến thắng ở Việt Nam là chiến thắng của dân, do dân và vì dân. Đây là cuộc chiến thống nhất, không phải là một cuộc chiến tranh giành quyền lực hay sức ảnh hưởng, không phải là một cuộc chiến vì tôn giáo. Còn cuộc chiến ở Afghanistan đơn giản là chống lại một chính quyền bù nhìn do chính Mỹ lập ra.
Có thể nói, một lần nữa Hoa Kỳ lại phạm phải sai lầm vì đã dựng lên một chính quyền bù nhìn, ăn bám và bất lực ở Afghanistan, y như cái cách mà trước đây họ đã từng làm ở miền Nam Việt Nam, để rồi giờ đây họ buộc phải chấp nhận cắt bỏ cái đuôi thừa vô tác dụng đó nếu họ không muốn tiếp tục bị sa lầy và tổn thất.
Vậy là sau hàng thập kỷ, chúng ta lại thấy một chính quyền “dân chủ” giả cầy nữa của Mỹ đứng trên bờ vực sụp đổ. Cũng từng ấy năm chúng ta lại được tận mắt chứng kiến cảnh máy bay trực thăng Mỹ bốc từng đoàn người trên các tòa nhà ngoại giao của Mỹ; thấy được cảnh từng đoàn người chen lấn xô đẩy để giành sự sống, để được hưởng một nền dân chủ nơi đất Mỹ. Nhưng cũng chính điều này đã làm cho một số người phải bỏ mạng khi không kịp nhảy vào khoang máy bay. Điều này càng làm cho chúng ta thấy sự thất bại của một nền “dân chủ kiểu Mỹ”.
Mọi sự so sánh đều là khập khiễng, nhưng chúng ta đều thấy được bản chất của nền “dân chủ” kiểu mỹ sau hai cuộc chiến ở Afghanistan năm 2021 và những gì đã xảy ra Việt Nam năm 1975. Chính vì thế, những ai còn muốn khóc thuê, hay thậm chí là tôn vinh nền dân chủ ở Mỹ thì hãy nhìn nhận lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét